
Hội chứng Wolff-Parkinson-White (WPW): Triệu chứng, nguyên nhân
Hội chứng Wolff-Parkinson-White là gì?
Hội chứng Wolff-Parkinson-White còn được gọi là hội chứng tiền kích thích (viết tắt WPW). Đây là một dạng rối loạn nhịp tim xuất hiện khi có đường dẫn truyền phụ giữa buồng nhĩ và buồng thất của tim, khi các xung điện được dẫn truyền qua đường phụ thay vì đường bình thường sẽ làm cho nhịp tim nhanh bất thường. Sự bất thường này có thể làm giảm hiệu quả hoạt động của tim khi bơm máu ra các cơ quan khác của cơ thể.
Khi tim đập quá nhanh, không có đủ thời gian để các buồng tim đổ đầy máu trước khi tiếp tục nhịp đập tiếp theo, khiến lượng máu mà tim bơm ra cơ thể không đạt hiệu quả như bình thường. (1)
Triệu chứng hội chứng Wolff-Parkinson-White
Mức độ và biểu hiện các triệu chứng của hội chứng Wolff-Parkinson-White thường khác nhau tùy thuộc vào từng đối tượng. Một số người có thể không cảm nhận được sự bất thường nào, trong khi người khác lại bị các triệu chứng nghiêm trọng, đòi hỏi can thiệp y tế ngay lập tức.
1. Các triệu chứng thường gặp
Triệu chứng phổ biến nhất của hội chứng WPW là nhịp tim nhanh với tần số tim thường vượt quá 100 lần/phút. Cơn nhịp tim nhanh có thể bắt đầu đột ngột và kéo dài từ vài giây đến vài giờ, tình trạng này xảy ra ngay cả khi nghỉ ngơi hay vận động. Các triệu chứng kèm theo phụ thuộc vào tần số tim và loại rối loạn nhịp tim tiềm ẩn. Nói chung, các triệu chứng của hội chứng WPW bao gồm:
- Tim đập nhanh, loạn nhịp hoặc đập thình thịch;
- Khó thở;
- Chóng mặt hoặc hoa mắt;
- Mệt mỏi, kiệt sức;
- Lo lắng, hồi hộp. (2)
2. Triệu chứng nghiêm trọng
- Đau ngực;
- Ngất xỉu;
- Hụt hơi trầm trọng;
- Mất ý thức đột ngột, đặc biệt trong các trường hợp rung nhĩ hoặc rối loạn nhịp tim nguy hiểm.

3. Triệu chứng ở trẻ em
Trẻ em mắc hội chứng WPW có thể biểu hiện triệu chứng khác với người lớn, chẳng hạn như:
- Da, môi và móng tay xanh hoặc xám;
- Trẻ dễ bị kích động, khó chịu;
- Thở nhanh;
- Ăn uống kém..
4. Không có triệu chứng
Một số người có thể không xuất hiện bất kỳ triệu chứng nào. Hội chứng Wolff-Parkinson-White ở những bệnh nhân này thường được phát hiện tình cờ khi thực hiện các phương pháp kiểm tra tim. Mặc dù không có triệu chứng, những người này vẫn có nguy cơ gặp phải các biến cố tim mạch trong tương lai nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời.
Nguyên nhân gây bệnh Wolff-Parkinson-White
Hội chứng Wolff-Parkinson-White (WPW) là một dị tật tim bẩm sinh, xuất hiện từ khi sinh ra. WPW có thể xảy ra cùng với các bất thường tim bẩm sinh khác, chẳng hạn như dị tật Ebstein.
Hiện nay, vẫn chưa có nghiên cứu xác định nguyên nhân gây ra hầu hết các loại dị tật tim bẩm sinh. Tuy nhiên, trong một số trường hợp Wolff-Parkinson-White có thể được di truyền từ các thành viên trong gia đình. Có nghĩa là, nếu một người trong gia đình mắc phải hội chứng này, thì những thế hệ sau cũng có nguy cơ mắc bệnh.
Đối tượng nào có nguy cơ bị hội chứng WPW?
Hội chứng Wolff-Parkinson-White (WPW) là một tình trạng hiếm gặp, chỉ xảy ra ở khoảng 1-3 trên 1.000 người trên toàn thế giới. Hội chứng WPW có thể gặp ở bất kỳ đối tượng nào.
Tuy nhiên, với những người có thành viên trong gia đình đã từng mắc Wolff-Parkinson-White, khả năng gặp hội chứng này cao hơn bình thường. Ngoài ra, một số nghiên cứu cho thấy hội chứng Wolff-Parkinson-White phổ biến hơn những người gốc Hoa.
Biến chứng của hội chứng Wolff-Parkinson-White
Hội chứng Wolff-Parkinson-White thường không gây ra các vấn đề nghiêm trọng, tuy nhiên một số trường hợp vẫn có thể xảy ra những biến chứng đáng lo ngại. Nếu tình trạng này không được kiểm soát kịp thời, đặc biệt khi có bệnh lý tim mạch khác kèm theo, người bệnh có thể phải đối mặt với các biến chứng như:
- Đột tử;
- Rối loạn nhịp tim;
- Huyết áp thấp;
- Suy tim;
- Ngất xỉu thường xuyên.
Việc nhận diện sớm các triệu chứng và điều trị kịp thời là rất quan trọng để giảm thiểu nguy cơ biến chứng cho bệnh nhân mắc hội chứng WPW.
Cách chẩn đoán bệnh Wolff-Parkinson-White
Để chẩn đoán hội chứng Wolff-Parkinson-White, các bác sĩ sẽ tiến hành thăm khám lâm sàng, hỏi về tiền sử và triệu chứng bệnh. Sau đó bác sĩ có thể yêu cầu thực hiện kết hợp thêm các chẩn đoán chuyên sâu, bao gồm:
1. Điện tâm đồ (ECG hoặc EKG)
Đây là phương pháp giúp đánh giá hoạt động điện của tim. Các miếng dán điện cực sẽ được gắn lên ngực, tay hoặc chân. Kết quả từ ECG cho thấy tình trạng rối loạn nhịp tim và giúp bác sĩ xác định sự hiện diện của đường dẫn truyền phụ trong tim. (3)

2. Máy theo dõi Holter
Đây là thiết bị ECG nhỏ, di động giúp ghi lại hoạt động điện của tim một cách thường xuyên. Người bệnh sẽ đeo thiết bị này xuyên suốt ít nhất 24 giờ, để ghi lại các tín hiệu điện của tim trong các hoạt động thường ngày.
3. Thăm dò điện sinh lý (EPS)
Phương pháp này được thực hiện bằng cách sử dụng một hoặc nhiều ống thông (catheter) đưa qua mạch máu, thường ở cổ tay hay bẹn, đến các vị trí khác nhau trong tim. Cảm biến trên đầu các ống thông sẽ ghi lại các mẫu tín hiệu điện của tim. Từ đó, cho thấy các tín hiệu điện trong tim hoạt động như thế nào trong mỗi nhịp đập.
Cách điều trị hội chứng Wolff-Parkinson-White
Việc điều trị hội chứng Wolff-Parkinson-White còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố như: Tần suất xuất hiện các triệu chứng, mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng và loại rối loạn nhịp tim gây ra tình trạng tim đập nhanh. Tùy vào tình trạng cụ thể bác sĩ sẽ đưa ra phương pháp điều trị phù hợp, các phương pháp có thể bao gồm:
- Nghiệm pháp Vagal: Phương pháp này yêu cầu người bệnh hít một hơi thật sâu, bịt mũi và giữ chặt miệng, sau đó cố gắng thở ra hết sức. Hành động này kích thích dây thần kinh phế vị (dây X), giúp làm chậm các tín hiệu điện trong tim, từ đó làm giảm nhịp tim. Ngoài ra, người bệnh có thể thực hiện các thao tác đơn giản hơn như ho, rặn và chườm túi nước đá lên mặt. (4)
- Điều trị bằng thuốc: Adenosine là loại thuốc phổ biến được sử dụng trong trường hợp nghiệm pháp Vagal không mang lại hiệu quả.
- Chuyển nhịp tim: Các bác sĩ sử dụng phương pháp sốc điện để loại bỏ các tín hiệu điện tim bị rối loạn, giúp thiết lập lại nhịp tim. Phương pháp điều chỉnh nhịp tim thường được sử dụng khi các động tác kích thích phế vị và thuốc không có hiệu quả.
- Đốt điện bằng năng lượng sóng cao tần: Trong quy trình này, bác sĩ sẽ đưa một hoặc nhiều ống thông vào động mạch, thường ở cổ tay hay bẹn sau đó dẫn đến tim. Các cảm biến ở đầu ống thông sử dụng năng lượng nhiệt nóng hoặc lạnh, để tạo những vết sẹo nhỏ trong tim. Những vết sẹo này giúp ngăn chặn các tín hiệu điện bất thường và khôi phục nhịp tim.
Có thể phòng ngừa hội chứng Wolff-Parkinson-White không?
Hiện tại vẫn chưa có biện pháp phòng ngừa hội chứng Wolff-Parkinson-White. Tuy nhiên, một số phương pháp có thể giúp phát hiện bệnh sớm và ngăn ngừa biến chứng nguy hiểm bao gồm:
- Khám sức khỏe định kỳ: Việc kiểm tra sức khỏe tim mạch thường xuyên có thể giúp phát hiện sớm các vấn đề về tim mạch, bao gồm cả WPW. Điều này đặc biệt quan trọng đối với những người có người thân trong gia đình mắc hội chứng Wolff-Parkinson-White.
- Thực hiện lối sống lành mạnh: Một chế độ ăn uống đầy dinh dưỡng và cân bằng, cùng việc đều đặn luyện tập thể dục mỗi ngày, có thể giúp tăng cường và bảo vệ sức khỏe tim mạch hiệu quả.
- Tránh các yếu tố kích thích: Một số yếu tố như cafein, thuốc lá và rượu có thể gây ra hoặc làm trầm trọng thêm tình trạng nhịp tim nhanh. Do đó cần loại trừ các yếu tố nguy cơ này.
- Quản lý căng thẳng: Stress có thể làm tăng nguy cơ xảy ra các cơn nhịp tim nhanh. Bằng cách thực hành những phương pháp quản lý căng thẳng như thiền, yoga, đọc sách, nghe nhạc,.. giúp hỗ trợ ổn định nhịp tim hiệu quả.

Câu hỏi thường gặp
1. Hội chứng Wolff-Parkinson-White có nguy hiểm không?
Hội chứng Wolff-Parkinson-White thường không có triệu chứng và không gây ra những vấn đề nghiêm trọng. Tuy nhiên, nếu không được theo dõi và điều trị kịp thời, hội chứng này sẽ dẫn đến các biến chứng nguy hiểm, bao gồm nhịp nhanh trên thất, huyết áp thấp, hoặc thậm chí là đột tử.
Do đó, việc theo dõi và điều trị là rất quan trọng. Đặc biệt, đối với những người bệnh có triệu chứng nghiêm trọng và xuất hiện thường xuyên.
2. Hội chứng Wolff-Parkinson-White có chữa khỏi được không?
Nếu được phát hiện và điều trị kịp thời, người mắc hội chứng Wolff-Parkinson-White hoàn toàn có thể chữa khỏi. Đối với một số người không có triệu chứng, tình trạng sẽ ổn định mà không cần điều trị. Tuy nhiên, ở những trường hợp nặng hơn, các bác sĩ sẽ lựa chọn phương pháp phù hợp để kiểm soát triệu chứng và cải thiện tình trạng của người bệnh.
3. Khi nào cần gặp bác sĩ?
Nếu phát hiện gặp tình trạng nhịp tim nhanh không thể kiểm soát, kèm các triệu chứng của hội chứng Wolff-Parkinson-White như choáng váng, chóng mặt, đau ngực hoặc ngất xỉu. Người bệnh nên nhanh chóng đến cơ sở y tế gần nhất, để được chẩn đoán và theo dõi từ các bác sĩ chuyên môn. Qua đó, bác sĩ sẽ có những đánh giá và điều trị kịp thời, nhằm tránh gặp phải các biến chứng không mong muốn.
Ngoài ra, nếu trong gia đình có người thân đã từng mắc hội chứng WPW, việc thường xuyên theo dõi sức khỏe tim mạch cùng bác sĩ chuyên khoa là rất quan trọng. Điều này nhằm ngăn ngừa các nguy cơ tiềm ẩn có thể xảy ra, và giúp duy trì sức khỏe tim mạch luôn ở trạng thái ổn định nhất.
Hội chứng Wolff-Parkinson-White nếu được phát hiện và điều trị kịp thời có thể tránh được các biến chứng nguy hiểm. Bằng những phương pháp điều trị hiện đại, tại PlinkCare, nhiều bệnh nhân mắc hội chứng Wolff-Parkinson-White đã được chữa khỏi và có cuộc sống khỏe mạnh bình thường.